Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2021

HÃY TIN EM VẪN LUÔN BÊN ANH

Khi cơn mưa đêm hắt hiu ngọn đèn vàng Dòng xe chạy vụt qua trong khoảnh khắc Từng dòng mưa như thì thầm ai nhắc Về một cuộc tình lấp lánh ánh trăng sao   Anh có nhớ chăng thuở đầu mình gặp mặt Ngày áo trắng nhẹ nhàng những mộng xanh Em lướt qua bên dòng cửa sổ Khẽ ngập ngừng trông theo bóng hình anh   Anh nắm tay em, mình đi qua ngày tháng Chốc nhìn lại, đã tới tuổi hoàng hôn Đã từng yêu, từng hờn giận, từng trách móc Từng hưởng thụ hương ngọt lịm của tình yêu   Anh ơi, mình đặt lịch hẹn nhau nhé Hẹn cầm tay qua mùa đông lạnh giá Hẹn ôm chặt chẳng khi nào rời xa Hẹn dẫu gian nan vẫn mãi chung đường   Tình yêu ta ngọt ngào như vị mứt Như cánh đào e ấp rộn ngày xuân Tình chúng mình là thương nhớ đợi mong Là nhớ nhung liền dang tay nắm lấy   Đường còn dài và mãi chông gai Rồi ngày mai, và nhiều ngày sau nữa Dù khi mặt trời không còn mang ánh nắng Em vẫn sẽ nắm tay anh đi hết đoạn đường này. @redamancy.48 ...

NẾU MỆT MỎI, HÃY NGHỈ NGƠI!

     "Hãy yêu bản thân bạn, vì bạn xứng đáng nhận được điều ấy!"     Đã lâu rồi, trời mới trở lạnh như thế... Cái lạnh se se hòa vào nắng như tiết thu Hà Nội hanh hanh, cái lạnh buốt khi đêm về dưới quầng sáng vằng vặc của ánh trăng vàng... Cậu run lên theo từng đợt gió ùa về, chạm khẽ trên mái tóc buông dài. Cậu xoa xoa hai bàn tay, áp vào má để kiếm tìm chút ấm áp nhỏ nhoi... nhưng tay cậu lạnh ngắt, cơ hồ như nó đang nhận ngược lại hơi ấm....        Dạo này, hình như có nhiều chuyện khiến cậu không còn vui vẻ nhiều như trước nữa. Cậu cũng ít cười dần, thu mình vào căn nhà nhỏ bé của cậu. Có lúc, cậu rơi vào khoảng trầm ngâm rất lâu, mà ngay chính cậu cũng không biết tại sao mình lại như thế. Dĩ nhiên, cậu vẫn cố níu kéo tâm trạng này của cậu. Cậu vẫn tỏ ra là một đứa chẳng màng gì cả đến sự đời, vẫn vui vẻ chấp nhận một ngày đang trôi qua, như thường lệ,... Cậu vẫn xuống sân mỗi chiều, hít thở không khí trong lành, hình như cậu dễ...

VỪNG NẮNG TRONG MẮT EM

  Anh nhớ mãi, màu mắt em cười trong gió biếc Khúc hồn ca ngân mãi những điệu vui Em thì thầm, ta yêu nhau rồi đấy! Tình chúng mình tựa vạt nắng vàng rơi.  .. Chiều Chủ Nhật, hạt mây trôi lãng đãng Cánh phượng rơi, thắm cả khoảng trời xanh Em bước đến bên đời, thật khẽ Lòng anh rung, những xúc cảm miên man  .. Này em hỡi, tiếng ve kêu réo rắt Hạ đang về trên mái tóc em xanh Này em hỡi, anh chợt bâng khuâng quá Liệu tình mình như nắng đã phôi pha?  .. Anh muốn chạm khẽ làn tóc em Anh say trong từng ánh mắt em Anh chìm vào nụ cười em tươi rói Đời thật tuyệt khi nơi ấy có em!                                         10/05/2020                             ...

CHÚNG TA RỒI SẼ LẠI HẠNH PHÚC CHĂNG?

  "Không có biên giới nào để giới hạn hạnh phúc"                Ngày mai ánh bình minh sẽ xua tan bóng tối của hôm nay, bông hoa sẽ tươi thắm trở lại, chú chim nhỏ rồi sẽ cất tiếng ngân vang... Cuộc sống của chúng ta không hẳn bao giờ cũng là bầu trời vần vũ những đám mây đen, là những cằn cỗi sỏi đá. Sao chúng ta không nhìn cuộc đời này bằng “đôi mắt xanh non” hơn? Tôi từng đọc một bài thơ của Lưu Quang Vũ, ông tâm sự rằng: “Con chim sẻ ơi Đừng buồn nữa nhá Bác thợ mộc nói sai rồi Nếu cuộc đời này toàn những điều xấu xa Tại sao cây táo lại nở hoa? Sao rãnh nước trong veo đến thế? Con chim sẻ tóc xù ơi Bác thợ mộc nói sai rồi”             Cuộc sống của chúng ta là một bức tranh với muôn vàn những màu sắc quyện hòa. Ta từng đắm say trong sắc đỏ nhiệt thành, ta từng ôm ấp niềm hi vọng của sắc xanh, ta từng hạnh phúc trong sắc hồng ngọt ngào. Và... ta cũng đã từng nhốt...